ANH HÙNG GIUSE ĐỖ VĂN CHIẾN

ANH HÙNG GIUSE ĐỖ VĂN CHIẾN: NGƯỜI ANH HÙNG CỦA “TIỂU ĐỘI XE KHÔNG KÍNH”, NHIỀU LẦN RƠI NƯỚC MẮT CẦU NGUYỆN CHO ĐỒNG ĐỘI HY SINH, TRỞ THÀNH ANH HÙNG LỰC LƯỢNG VŨ TRANG ĐÚNG DỊP GIÁNG SINH
Hầu như ai trong chúng ta cũng đã từng học qua bài thơ “Tiểu đội xe không kính” của nhà thơ Phạm Tiến Duật, nhưng có lẽ không nhiều người biết rằng “nguồn cảm hứng” và “nguyên mẫu” của bài thơ ấy chính là Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân, Đại tá Công giáo Giuse Đỗ Văn Chiến.
Chàng trai Giuse Đỗ Văn Chiến sinh ra tại Hải Hậu, Nam Định. Đây là một vùng quê Công giáo từng che chở cho bộ đội thời chống Pháp, cất giấu vũ khí và không ít người lính từ vùng quê này tham gia lực lượng Việt Minh. Tháng 9/1966, vợ của anh Chiến sinh con giữa lúc chiến trường miền Nam vào giai đoạn khốc liệt… Anh Chiến nói với vợ rằng anh đất nước lâm nguy, là một con của Việt Nam, anh không thể thờ ơ, mong rằng Chúa sẽ soi đường, giúp anh bình an trở về với vợ con khi Tổ Quốc hòa bình…
Anh Chiến trở thành chiến sĩ đoàn 559 lái xe Trường Sơn tại tỉnh Khăm Muộn ở nước bạn Lào. Từ năm 1966 đến 1979, người lính Giuse Đỗ Văn Chiến đã tham gia hơn 700 chuyến xe, vượt qua bão táp bom đạn… Có lần, đoàn lái xe của anh bị tập kích tại ngã ba Phu Kheng, anh điều khiển xe trú ẩn theo lệnh của chỉ huy rồi lao ra ngoài bom đạn cứu đồng đội. Nhưng tiếc thay, những người đồng đội của anh đã hy sinh và thịt nát xương tan dưới bom đạn. Anh và các đồng đội làm lễ truy điệu nhanh và anh xung phong cầu nguyện cho đồng đội rồi tất cả lên đường…
Cứ mỗi khi bắt đầu chuyến đi, anh thường dành một chút thời gian để cầu nguyện. Anh bảo với đồng đội rằng “Tớ là người Công giáo và tớ yêu đất nước này”. Anh Chiến có rất nhiều đồng đội theo đạo Phật, đạo Mẫu… Dù có theo tôn giáo nào, anh và các đồng đội đều đặt mục tiêu rằng sẽ sẵn sàng hy sinh cho Tổ Quốc.
Năm 1968, sau khi trả hàng hóa tại điểm tập kết. Anh Chiến và đồng đội bị tập kích bất ngờ. Anh bị đứt rời ngón tay, còn đồng đội của anh bị thương dập mu bàn tay, còn chiếc xe Zil 3 cầu 157 nát tươm, vỡ toang kính xe. Hai anh vẫn bình thản đến lạ, vẫn phóng xe giữa làn bom đạn. Vì nếu có hy sinh thì nhiệm vụ đã hoàn, nếu có nổ tung thì máy bay địch sẽ rút đi để các anh em đồng chí khác được thoải mái làm nhiệm vụ… Với lại trong thời chiến, sự hy sinh là bình thường, không ít lần anh đã cầu nguyện tiễn đưa bạn bè hy sinh. Và anh đã chuẩn bị sẵn sàng cho ngày anh hy sinh, không bao giờ hối tiếc!
Và đó chính là niềm cảm hứng mà nhà thơ Phạm Tiến Duật đã sáng tác ra bài thơ “Tiểu đội xe không kính”…
Mùa Giáng Sinh 1969, cụ thể là vào ngày thành lập Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân 22/12/1969, anh Giuse Đỗ Văn Chiến được phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân, trở thành người lính Công giáo đầu tiên được phong tặng danh hiệu cao quý này.
Có hàng ngàn người lính Công giáo đã chiến đấu vì độc lập dân tộc, sự toàn vẹn lãnh thổ của Tổ Quốc trong những cuộc kháng chiến của dân tộc… Như Đại tá Albert Phạm Ngọc Thảo, Thiếu tướng Trần Tử Bình, Thiếu tướng tình báo Vũ Ngọc Nhạ, Anh hùng LLVT nhân dân Nguyễn Viết Hồng….
Họ đều là những con người anh hùng, đã làm nên Đất Nước.
Chúc một mùa Giáng Sinh thật vui vẻ, hạnh phúc, an lành đến với tất cả mọi người!